Cố Viện xác định cây gậy th*t trong thân thể này thuộc về Lâm Ngạn, mà trêи giường này còn hai người đàn ông khác đang nằm. Cây trong tay cô nắm nhất định là của một người trong đó. 
Là ai đây? 
Không có nửa phần kinh hoảng hoặc ngượng ngùng, Cố Viện ngược lại còn càng thêm hứng khởi. Cây ƈôи ȶɦịt này đã cứng thành như vậy, chủ nhân hẳn là đã sớm tỉnh rồi. Hoặc là, đàn ông trêи giường này đều tỉnh, chẳng qua là đang giả bộ ngủ? 
Vừa rồi là cô sợ đánh thức người khác, chỉ có thể nhỏ giọng thâu hoan. Nhưng hiện tại thân phận chợt chuyển biến, thành người khác sợ hãi bị phát hiện mình đã tỉnh. Quyền chủ động bị chuyển giao, cô có thể chơi đa dạng hơn nhiều. 
Trong đầu Cố Viện hiện lên gương mặt lãnh khốc của Tiêu Giai, cùng với tác phong hành sự không chút cẩu thả của Chu Nguyên Minh. Mặc kệ là người nào, phát hiện trận làʍ ȶìиɦ kịch liệt gần trong gang tấc này, rồi nổi lên phản ứng, còn bị người ta dùng tay nắm mệnh căn, hiện tại chỉ sợ trong lòng cũng khó yên đi. 
Làm một cô gái hư, càng thấy đối phương khó chịu cô càng cảm thấy thú vị, thậm chí cơ khát khó nhịn, lòng chơi đùa nổi lên. 
Cố Viện đột nhiên buông bàn tay nhỏ đang nắm chặt gậy th*t ra, rồi lại trước khi người đàn ông thoát đi, bàn tay lại chui vào quần ngủ đối phương, không hề cách trở nắm đồ vật nóng rực vuốt lên tuột xuống. 
Trong đêm tối không nhìn thấy gì, chỉ biết cây gậy này vô cùng dài, cứng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-le-cua-ban-than/638229/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.