Giây phút giọng nói Cố Viện phát ra kia, ngón tay trong cơ thể cô đột nhiên đi vào thật mạnh. Ngón tay moi vách thịt non trong hoa huy*t, giống như bị răng cưa cọ qua đại não, khoái ý tê dại trào dâng bao phủ hết thảy suy nghĩ. Cô nghe được người đàn ông dùng thanh âm hốt hoảng trả lời: 
"Lâm Ngạn còn nhỏ, không thích hợp." 
Được rồi, Cố Viện chớp mắt một cái thật muốn nói, tuổi nhỏ hay không có quan hệ gì, cái kia không nhỏ là được rồi không phải sao? 
Nhưng nhìn đến ánh mắt bất thiện của người đàn ông, Cố Viện nhướng mày, vừa nhấp nhổm lên xuống trên ngón tay hắn để ngón tay chạm vào cọ xát điểm G bên trong, vừa bắt đầu thảo luận với hắn về những người đàn ông khác: 
"Ừm, vậy Chu Nguyên Minh thì sao, em cảm thấy anh ta hào hoa phong nhã... Tiêu Giai cũng không tồi, cơ bắp trên người quá ngon..." 
Cô Viện nói về ba người bạn của chú rể, khi trong đầu hiện lên người thứ tư, khoé miệng cô không tự giác hạ xuống. Người đàn ông kia coi như không tính, nếu cô thật sự ngủ với anh ta sợ là còn bị đòi tiền ngược lại ấy. 
Nhưng mặc dù chỉ có ba người, cũng đã cũng đủ làm Trần Vũ Hàng khó chịu. 
Lý trí trong lòng nói cho hắn biết, mấy anh em của hắn đều không tồi, tất cả bọn họ vẫn luôn chịu huấn luyện. Có thể lái máy bay thì tố chất thân thể mỗi người không cần phải bàn, đều sàn sàn như hắn. 
Nhưng trên tình cảm, hắn giống như đánh đổ phải lọ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-le-cua-ban-than/638215/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.