Sửa lại phần tóc rối trước trán, Phó Tử Vi vén lọn tóc bị gió thổi bay loạn xa ra sau đầu, lộ ra vầng trán đầy đặn mịn màng. Vốn dĩ chỉ là một động tác bình thường nhưng lại xuất phát từ một người đẹp như cô ấy thì lại mang một cảm giác hoàn toàn khác, rất phong tình.
Ngũ quan và dáng dấp của Phó Tử Vi rất xuất sắc, mọi cử động đều là tự nhiên, không hề làm ra vẻ, phong thái của cô ấy dường như từ xương tủy mà ra.
Trong ánh mắt của Lệ Cảnh Trần có sự tán thưởng, thầm cảm thán con mắt của anh ta thực không tồi, tinh tường biết nhìn người nên mới phát hiện ra một tài năng như vậy từ sớm.
“Lệ tổng, cậu hai Lệ, anh có thể đừng dùng cái ánh mắt trìu mến đấy nhìn tôi được không? Ánh mắt của anh nếu để người khác nhìn thấy sẽ rất dễ hiểu lầm đó.”
Lệ Cảnh Trần chưa bao giờ ngần ngại bày tỏ sự tán thưởng của mình đối với cái đẹp. Phó Tử Vi hiểu rõ điều này. Vì vậy, ngay khi đối diện với đôi mắt thâm tình của Lệ Cảnh Trần nhìn chằm chằm vào mình, cô ấy cũng không nghĩ rằng Lệ Cảnh Trần có tình cảm nào khác với cô.
Mặc dù Lệ Cảnh Trần rất phong lưu phóng khoáng, đẹp trai tuấn tú nhưng những người thân quen đều biết anh ta và anh trai kỳ tài trong kinh doanh kia, từ xưa đến nay đều luôn giữ mình trong sạch.
Mấy năm nay cô làm việc ở Sao Trời, Lệ Cảnh không như lời đồn mà rất hòa đồng, không hề lạnh lùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-le-chop-nhoang-boss-sieu-cung-chieu-vo/1160378/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.