Khi cô hủy bỏ hôn ước với Ngụy Hồng Kiệt chỉ có người nhà hai bên ở đó, cũng không có thông báo trong buổi họp báo sao Lệ Cảnh Trần lại biết được?
Lẽ nào anh ta có năng lực đặc biệt gì đó, ở xa ngàn dặm mà cũng có thể nhìn thấy những chuyện mà bản thân muốn thấy? Hay anh ta có thể thấy được ký ức của người khác?
Không không, suy nghĩ này ngay lập tức bị Thẩm Niệm bác bỏ.
Cô là người kế tục chủ nghĩa xã hội của tổ quốc, một lòng theo chủ nghĩa Mác-Lê Nin, không thể tin mấy chuyện ma quỷ này.
Lệ Cảnh Trần nhìn thấy sắc mặt thay đổi của cô gái trước mặt, liền cảm thấy buồn cười, không biết cô lại suy nghĩ gì nữa. Bị vị hôn phu cũ phản bội vậy mà còn có thể suy nghĩ lung tung như vậy, cũng vững tâm thật.
“Quan tâm đến nghệ sĩ của mình là một phẩm chất cần có của một ông chủ công ty giải trí.” Lệ Cảnh Trần nói với Thẩm Niệm còn thỏa mái tươi cười một cái.
Thẩm Niệm cạn lời, lại là câu này.
Hai anh em này sao lại thích hỏi thăm chuyện riêng của người khác dữ vậy, trong lòng Thẩm Niệm thầm than phiền, hoàn toàn không chú ý đến vẻ mặt của bà nội Lệ và chú Trương ở bên cạnh.
Bà nội Lệ và chú Trương nhìn nhau, hai người đều ngỡ ngàng.
“Lão Trương, ông có nghe thấy gì không?”
“Dạ nghe rồi Lão phu nhân, nhị thiếu nói cô Thẩm là nghệ sĩ công ty cậu ấy.”
Nghe cuộc đối thoại giữa hai người, Lệ Cảnh Trần liền hiểu ra. Chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-le-chop-nhoang-boss-sieu-cung-chieu-vo/1160370/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.