Biểu cảm Hạ Kì Lộ lập tức trở nên không đúng.
Bà ta đối xử tốt với Cố Âm là vì muốn thông qua Cố Âm khống chế Bạch Ly Mạt, khống chế Mạc Ly Quốc để đạt được lợi ích cho mình. Thế nhưng con bé này dường như có suy nghĩ riêng của chính nó, cũng không ngoan ngoãn nghe lời như vẻ ngoài.
Bà ta ghét nhất là đứa trẻ có suy nghĩ của riêng mình.
Sau khi chăm chú nhìn Cố Âm một lúc, bà ta mỉm cười nói: “Con không thể từ bỏ đơn giản như vậy. Con nhìn phụ hoàng của con đi!”
Cố Âm thật sự nhìn thoáng qua phía Lam Tư Pháp.
Hạ Kì Lộ lại nói: “Bây giờ ông ta một lòng thương nhớ chị gái của con, nếu con không cố gắng làm cho Bạch Ly Mạt đứng về phía mình, thì tương lai con có dự định gì? Phía sau chị gái con còn có Lăng Ngạo làm chỗ dựa, còn con thì sao?”
“Con?” Cố Âm bật cười, dường như nhìn ra Hạ Kì Lộ đang cố ý thăm dò mình, thế là khéo léo cười cười: “Không phải con còn có mẫu hậu sao? Con là con gái mẫu hậu mang nặng đẻ đau chín tháng mười ngày, đương nhiên là toàn tâm toàn ý ỷ lại, tin tưởng mẫu hậu! Mẫu hậu chính là chỗ dựa của con, cho nên, mẫu hậu càng ngày càng tốt, Âm Âm cũng sẽ càng ngày càng tốt!”
Rốt cuộc sắc mặt Hạ Kì Lộ cũng dễ nhìn hơn chút.
Lại bóc một con tôm để vào trong chén con gái, thấy con gái nuốt vào với vẻ mặt tươi cười như hoa, bà ta hài lòng để hai tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772318/chuong-452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.