“Thái tử điện hạ!”
Trong mắt Trần An ần ận nước mắt, anh ta cũng có mơ ước của riêng mình, cậu tư người đã lớn lên cùng anh ta hiểu rõ mơ ước của anh ta là gì.
Nhưng anh ta không thể vì mơ ước của mình mà đi cản trở hôn nhân của em trai!
Trần Tín nghe vậy xúc động không thôi, nếu có thể giúp anh trai đạt được mơ ước của đời mình, dù có làm trâu làm ngựa suốt đời anh ta cũng đồng ý, nhưng anh sẽ không đời nào buông tay Thanh Ninh, anh ta nhất định phải giữ được lời hứa với Thanh Ninh, cho dù có chết cũng không từ bỏ!
Thanh Ninh cắn răng, bước một bước lại gần Trần Tín, khẳng định lập trường của mình: Dù có chuyện gì thì cô ta cũng sẽ không rời xa Trần Tín!
Sắc mặt Kiều Trạm Đông chìm xuống, không nhìn ai nói: “Thanh Ninh, đi thu dọn đồ đạc đi!”
Thanh Ninh không nói gì chỉ đứng yên tại chỗ.
Kiều Trạm Đông khẽ thở dài một tiếng rồi nói: “Thôi được rồi, về phủ tướng, đồ của con cũng không thiếu, không dọn thì không dọn, con đi về trước đi!”
Nghe vậy, Trần An bỗng nhiên vòng qua sô pha tiến lên trước, bụp một tiếng bất ngờ quỳ xuống trước mặt Lăng Ngạo: “Điện hạ! Tôi không thích làm quan chức ngoại giao, tôi chỉ muốn đi theo ngài suốt đời!”
Lăng Ngạo uể oải nhìn anh ta, giọng điệu ung dung: “Đi theo tôi không có nghĩa là lúc nào cũng kè kè bên cạnh, cậu thi đậu quan viên ngoại giao, tận tâm tận lực vì nước vì dân, có khác gì đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772312/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.