Thành kính mà quan sát, linh hồn dịu dàng khiêm tốn, xinh đẹp, không lo lắng, cũng không sợ hãi.
Khi bộ dáng hiền như khúc gỗ của Tống Vĩnh Nhi bị Lăng Ngạo nhất thời phát hiện, trong lòng khẽ thở dài: Cô gái bé nhỏ này của anh đúng là quá lương thiện rồi, may mà có anh đi cùng.
Một tay quàng vai cô, Lăng Ngạo dẫn cô bước vào phòng.
Cánh cửa đóng chặt, chỉ còn lại gia đình bốn người loạn cào cào.
Hạ Kỳ Lộ sải bước chạy về phía Lam Tư Pháp, nắm lấy bàn tay to lớn của ông ta, tức tối nói: “Bệ hạ, ông không biết xem chút nữa tôi bị người đàn ông này hại chết rồi! Lúc ở trên hòn đảo nhỏ, cậu ta còn muốn cưỡng ép tôi!”
Lăng Ngạo: “…”
Lam Tư Pháp khẽ nhướng mày, Hạ Kỳ Lộ lại nói: “Cậu ta có thù oán với tôi, tôi chĩa súng vào cậu ta chỉ là muốn tự vệ thôi! Bệ hạ, cậu ta chắc chắn đã có mưu tính từ trước muốn chia rẽ vợ chồng chúng ta, ông tuyệt đối đừng bị cậu ta che mắt! Tôi là vợ kết tóc với ông, cùng ông cùng giường chung gối hai mươi năm nay! Cô gái này nhất định là do cậu ta đã chuẩn bị sẵn từ trước, sửa đổi dung mạo rồi đưa tới đây!”
Sau khi Hạ Kỳ Lộ nói xong, không quan tâm đến vẻ mặt phức tạp của người khác, liền xông tới trước mặt Tống Vĩnh Nhi!
“Có phải cô đã phẫu thuật thẩm mỹ rồi không? Sao có thể giống tôi như thế chứ? Hai người ở cùng nhau rõ ràng là cùng một giuộc! Cô tưởng bệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772284/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.