Lam Tư Pháp nhìn thấy con gái dùng cách như vậy níu giữ Lăng Ngạo, trong lòng bất lực.
Ông ta cảm nhận được, chính tình yêu của hoàng hậu dành cho ông ta nhiều năm qua đã trở nên xa lạ, thế gian hiểm ác, ông ta không hy vọng con gái mình giẫm lên vết xe đổ.
Nhìn thấy con gái tin tưởng, dựa giẫm vào Lăng Ngạo, ông ta không khỏi nhớ tới ông cũng từng tin tưởng, dựa giẫm vào hoàng hậu như vậy.
“Vĩnh Nhi, Hoa Kỳ là tổ quốc của con, dân chúng ở nơi này là con dân của con. Sau này con sẽ làm nữ hoàng, nếu chồng của con nguyện ý giúp đỡ con cai trị quốc gia, đây là chuyện rất tốt. Tuy nhiên, quốc gia này phải tồn tại độc lập với con. Phụ hoàng hiện tại chỉ hy vọng con có một cuộc đời yên bình khỏe mạnh! Con thật sự cho rằng phụ hoàng vì quyền lợi sao? Phụ hoàng không còn sống bao lâu nữa, khi phụ hoàng ra đi, liệu giang sơn này có được đời đời tương truyền, hay là có biến cố khác, phụ hoàng đều không thể nhìn thấy, phụ hoàng ảo tưởng lợi ích gì chứ?”
“Ông nói gì, tôi không hiểu gì cả.” Tống Vĩnh Nhi kinh ngạc.
Lam Tư Pháp vừa muốn giải thích, lại bị giọng nói thâm trầm của Lăng Ngạo cắt ngang: “Để tôi giải thích.”
Mọi người sửng sốt, ngay cả đám người Trần An đang chờ đợi ở cách đó không xa cũng nín thở.
Lăng Ngạo vỗ nhẹ vào bờ vai của Tống Vĩnh Nhi, dịu dàng nói: “Ông ta là sợ anh lợi dụng em thu phục Hoa Kỳ Quốc, chờ ích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772282/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.