Sau khi nhìn bằng một ánh mắt sâu xa, Lạc Thiên Lăng thu hồi ánh mắt lại.
Xe lăn lăn đến chỗ bậc thang, Lạc Thiên Lăng đứng dậy với sự nâng đỡ của Án Bắc, vịn vào lan can bước từng bước đi lên máy bay.
Lạc Kiệt Hy lại bị một câu nói lúc nãy của ba mà giật mình, một hồi lâu mới hoàn hồn lại.
Lúc mà ông nhìn thấy bóng dáng của Lạc Thiên Lăng đi lên trên cầu thang, ông định bước lên đuổi theo, một bóng dáng cao lớn cường tráng lại hoàn toàn ngăn cản ông lại.
“Bệ hạ, người không thể đi lên được.”
Kiều Thế Phương là con ruột của trưởng công chúa Lạc Vĩnh Nhi và đại tướng quân Kiều Âu, cũng là em họ của Lạc Kiệt Hy, có huyết thống rất gần với nhau.
Tuần trước quốc hội đã thông qua kế hoạch Kiều Âu sẽ nghỉ hưu vào mùa thu năm nay và trao lại chức bộ trưởng quốc phòng cho con trai của mình.
Đến lúc đó toàn bộ quân quyền của Ninh Quốc đều nằm ở trong tay của người đàn ông này.
“Thế Phương, cậu tránh ra.”
“Bệ hạ.”
“Bệ hạ cái gì!”
“Hoàng huynh.”
“Hoàng huynh cái gì!”
“Hoàng tẩu.”
“…”
Lạc Kiệt Hy bị một tiếng gọi hoàng tẩu của Kiều Thế Phương làm cho sửng sốt, lúc này Nghê Tịch Nguyệt mới bước lên giữ chặt Lạc Kiệt Hy lại liên tiếp lùi về phía sau, nói: “Thế Phương là quân nhân, phục tùng mệnh lệnh là thiên chức, anh cũng đừng có làm khó cậu ấy.”
Lạc Kiệt Hy kìm nén một hơi ở trong lòng, gắt gao trừng mắt nhìn cái ót của Lạc Thiên Lăng, vẫn luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772259/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.