Trang Tuyết vừa khóc la như vậy, Cố Duyên liền biết cô ta nhìn ra rồi.
Im lặng, cô từ bên cạnh Nghê Chiến đi lên phía trước, chịu đựng đau nhức chỉ vào Trang Tuyết nói: “Cô sinh ra ảo giác rồi!”
Trần An phối hợp đánh một quyền về trước đánh gục Trang Tuyết!
Một sư phụ gật đầu nói: “Không khí ở nơi này thật sự rất dễ làm người ta sinh ra ảo giác.”
Trần An không để ý đến Trang Tuyết, tùy mặc cô ta té xỉu trên mặt đất, rồi một tay nhấc cô ta lên, nghi ngờ nhìn bức tường kín trước mặt, nói: “Tôi cảm thấy bức tường này như ẩn như hiện, ở giữa còn giống như có cột đá, muốn đi qua xem không?”
sư phụ khinh thường hừ: “Đây là hư tường, chính là để người tò mò như cậu đi qua, bên trong xếp theo bát quái, là cửa chết.”
Một sư phụ khác nói: “Cột đá cậu nói, không phải một cột, mà là năm cột, cậu chạy vào đó thử xem, trận pháp này tên là ngũ lôi oanh đỉnh, trực tiếp đưa cậu vào cửa chết!”
Lăng Ngạo nhíu mày nhìn thoáng qua, chăm chú nhìn vào sông hóa thi và đường hầm bên trái.
Cố Duyên có chút lo lắng bốn giáo úy tìm vàng phát hiện số người là vấn đề, nhanh nói sang chuyện khác: “Nên đi đâu, nhanh nói! Chờ không khí hết, tất cả đều phải chết ở trong này!”
“Khảm đối ly, tường kín rõ ràng là tử môn, không thể đi, sông hóa thi thuộc loại kinh môn, đường hầm bên bờ sông bên kia đi thông thương môn!”
Cầm la bàn trong tay, vị sư phụ kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772250/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.