Lời nói thâm tình đã lay động đến tất cả mọi người ở đây, nhất là trong đôi mắt của Nghê Chiến lộ vẻ lo lắng khẩn trương, ai thấy cũng không nhẫn tâm!
Cánh môi mím chặt của Lăng Ngạo cuối cùng động đậy: “Đợi tướng quân Kiều Trạm Đông trả lời, sau đó chúng ta cùng đi.”
Hơn nữa, Lăng Ngạo cũng có sự lo ngại của anh.
Cố Duyên đánh vào nội bộ tự nhiên phải cẩn thận, như đi trên lớp băng mỏng, đây là bản lĩnh cô ấy luyện từ bé. Nếu như nhóm bọn họ đường đột đi cứu cô ấy, ngộ nhỡ phản tác dụng, hại Cố Duyên không nói, còn khiến tâm huyết nhiều năm của Thiên Lăng đại đế uổng phí!
Anh rất sùng bái ông cụ trong Huyễn Thiên Các, cũng quyết định tin tưởng cái người nhìn xa trông rộng đó.
Thấy gương mặt đẹp trai của Nghê Chiến xuất hiện sự vui mừng trong tuyệt vọng, Lăng Ngạo không nhẫn tâm, nhưng vẫn không thể không nhắc nhở: “Nếu như chúng ta đi tìm Cố Duyên, có lẽ không phải giúp cô ấy, mà đối lập với cô ấy. Hại cô ấy phân tâm không nói, còn dẫn đến sự nghi ngờ của Lăng Vân. Cho nên, nếu như thật sự muốn đi, cậu bắt buộc phải đồng ý với tôi ba điều kiện.”
“Cái gì?” Nghê Chiến gấp đến đỏ mắt, điều kiện gì đều sẽ đồng ý!
Ánh mắt âm u không sáng nhìn thẳng vào mặt của Nghê Chiến, Lăng Ngạo nói từng câu từng chữ với anh ta: “Thứ nhất, cậu không được hành động một mình, tất cả suy nghĩ đều bắt buộc phải nói với tôi trước, bắt buộc phải nghe theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772223/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.