Tống Vĩnh Nhi xem hết bức thư trong tay, ngón tay khẽ buông ra, lá thư trắng rơi xuống sàn.
Sự đau lòng khó dùng ngôn ngữ miêu tả đang đổ vào trong tim!
Cô khóc nức nở, lập tức chui vào trong lòng của Lăng Ngạo: “Hu hu~ là em không tốt, hu hu~ em đẩy cô ấy vào trong hố lửa rồi!”
Nghê Chiến khuỵu người xuống nhặt lá thư lên, nhìn dòng chữ mềm mại đó, đọc từng câu từng chữ chỉ cảm thấy trái tim bị khoét rỗng!
“Duyên Duyên~!”
Nghê Chiến không quan tâm tất cả mà đẩy Trần Tín đứng cản ở cửa ra, một hơi xông ra ngoài!
Những người còn lại, dần dần truyền nhau đọc lá thứ một lượt, toàn bộ đều vô cùng bàng hoàng!
Rất nhanh, Nghê Chiến lại xông vào, gào lên với Trần An bọn họ: “Vệ sĩ canh cửa căn bản nói không có ai ra ngoài cả! Căn bản không có! Các anh nhanh xem camera, xem thử cô ấy rời khỏi từ bao giờ, rời khỏi như thế nào!”
Khúc Thi Văn không ngừng gọi điện thoại cho Cố Duyên, nhưng gọi thế nào cũng không được.
Trần An vội vàng trở về phòng camera giám sát trong phòng, bắt đầu điều chỉnh tất cả các hình ảnh từ camera.
Mọi người đều từ phòng của Cố Duyên chuyển đến chỗ của Trần An.
Nghê Chiến giống như mất đi trái tim, phát điên vậy, lo lắng bất an đi qua đi lại, mắt nhìn chằm chằm vào từng cái màn hình tinh thể lỏng!
Trần Tín cũng bị dọa còn chưa hoàn hồn, thấp thỏm bất an gọi điện thoại cho Phú Nhất, mở miệng chất vấn Phú Nhất có biết chuyện Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772221/chuong-355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.