Đôi mày dày rậm như được chạm khắc trên khuôn mặt đẹp tựa tranh vẽ của Lăng Ngạo, con ngươi trong vắt theo lời chấp thuận ngọt ngào của cô mà càng thêm sáng rực.
Giờ phút này, dịu dàng của cô tựa như thuốc phiện mê hoặc anh đến thần hồn điên đảo.
Muốn thu hết thảy cảnh đẹp này vào đáy mắt, nhưng lại sợ tính cô hay e thẹn, sẽ không chấp nhận. Anh thầm nhủ trong lòng, tương lai còn dài, chuyện quan trọng bây giờ là có đứa con đã.
Dịu dàng ôm cô vào lòng, Tống Vĩnh Nhi lập tức nhắm mắt lại, lông mi dài mảnh nhẹ nhàng run rẩy, thân thể mềm mại mang theo nhiệt độ ấm áp đè lên người anh, anh nhịn không được nhìn chằm chằm hàng mi xinh đẹp của cô, cổ họng thắt lại!
Nha đầu này, đến lông mi cũng mê người như vậy!
Bàn tay vươn ra, cả căn phòng liền chìm vào bóng tối.
Anh có thể rõ ràng cảm nhận được cơ thể Tống Vĩnh Nhi thoáng thả lỏng, những nụ hôn nhẹ trong bóng đêm khẽ khàng hạ lên mặt cô, từng chút từng chút trấn an tinh thần cô, ngón tay thon dài trắng nõn cùng lúc đó thuần thục cởi ra từng chiếc cúc trên chiếc áo ngủ cô đang mặc.
Tống Vĩnh Nhi yên lặng nằm đó, hai bàn tay nhỏ nắm lại thành quyền, có kinh nghiệm lần trước, cô chẳng có lấy bao nhiêu mong đợi đối với loại chuyện này, mong ước duy nhất trong lòng cô lúc này là: Đừng đau như lần đó, mau mau kết thúc đi.
Thế nhưng, khiến cô không ngờ là, người đàn ông này lại không vội vã,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772198/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.