Lăng Ngạo đau đầu nhìn cô: “Bé ngoan, đừng đọc nữa, chúng ta đều có thể xem mà.”
Biết là diễn nhưng cô gái này vẫn không khỏi xúc động.
Dường như khán giả cả nước đều không biết đã bị cảm động thành hình dáng ra sao.
Mặc dù biểu hiện của Lăng Ngạo mờ nhạt và khinh thường, nhưng trong lòng anh cũng rất cảm động: Quân chủ một nước dám cố tình làm như vậy để có được người phụ nữ mình yêu và nhận lại đứa con trai độc nhất, trăm phương ngàn kế làm đến bước này, thật là gian xảo, nhưng cũng thật mạnh mẽ và đáng khâm phục!
Anh đột nhiên nghĩ đến chính mình, trăm phương ngàn kế như vậy muốn trói chặt bé ngoan ở bên cạnh mình cả đời, chẳng lẽ cũng là di truyền gen của bậc cha chú sao?
Hít một hơi, anh nhấp hai ngụm nước trái cây trên bàn cà phê.
Lạc Kiệt Hy trong màn hình đột nhiên mỉm cười, nói với người dẫn chương trình: “Được rồi, buổi phỏng vấn hôm nay gần như đã hoàn thành rồi, trước hết chúng ta đến đây thôi.”
Người dẫn chương trình gật đầu ngay lập tức: “Vâng, thưa bệ hạ!”
Sau đó, trên màn hình TV, Lạc Kiệt Hy đi ra khỏi trường quay cùng với Phú Nhất, người dẫn chương trình cũng mở ra một kết luận rất chính thức.
Cuộc phỏng vấn kết thúc.
Nghê Chiến suốt một lúc vẫn chưa thể hồi thần lại, anh ta vui mừng nghĩ: Dù quá trình có khó khăn đến đâu, chỉ cần cô và bệ hạ vẫn có thể đơm hoa kết trái, thì chông gai đã trải qua sẽ trở thành ký ức ngọt ngào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772196/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.