Hai con ngươi tối lại như vầng trăng khuyết, hàng mày đen cách xa, nhàn nhạt cười một tiếng, lấm la lấm lét.
Dù thế nào thì Tống Vĩnh Nhi cũng không ngờ được phòng nghỉ được bố trí thoải mái dễ chịu giống như cung điện xa xỉ tràn đầy phong cách Hi Lạp mà phòng làm việc lại là như thế… Ách, nghiêm túc, nghiêm cẩn, tràn ngập uy nghi!
“Có phải Đại hoàng tử này bị tinh thần phân liệt hay không vậy!”
Cái miệng anh đào nhỏ nhắn của cô cong lên, nói một câu rất nhỏ.
Phóng tầm mắt nhìn ra đều là đồ trang trí bằng gỗ màu nâu hoặc bằng da thật, đối diện với Tống Vĩnh Nhi là một kệ đồ rất rộng trên đó bày đầy các loại súng ống dài ngắn, dao găm, lưỡi lê, lựu đạn.
Cô cẩn thận từng li từng tí đi tới nhìn thoáng qua sau đó chép miệng một cái, không ngờ tới tất cả vũ khí bắn nhau, ẩu đả dùng trong phim ảnh bây giờ lại thật sự xuất hiện ở trước mắt mình như vậy.
Ánh mắt quét qua, cô thoáng nhìn thấy một cây súng nhỏ màu bạc đặt ở hàng thứ ba khóe miệng cong lên cầm nó từ trên giá xuống, xem phải xem trái, rất là thích.
Cô muốn mang đi, đáng tiếc lại là đồ của người khác.
“Lần sau tôi sẽ bảo ông chú tìm cho tôi một cái giống như thế này để chơi, ông chú yêu tôi như vậy tôi muốn cái gì anh ấy cũng sẽ cho nên không cần lấy của đàn ông khác.”
Cô oán thầm xong lại cố gắng nhớ kỹ lại hình dáng của cây súng này sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772151/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.