Mạc Ly Quốc và Ninh Quốc đều theo chế độ quân chủ lập hiến.
Tuy nhiên luật lệ của chế độ này lại vô cùng nghiêm ngặt, Tống Vĩnh Nhi nói chuyện với Đại hoàng tử phi như vậy là vô lễ, là tội đại bất kính phải chết.
Mặc dù Đại hoàng tử phi nghe không hiểu ngôn ngữ trong miệng cô nhưng qua thái độ và giọng điệu kia thì ai cũng có thể suy đoán ra mấy phần.
Trong mắt Đại hoàng tử phi đã có tức giận, cô ta lạnh lùng xoay người lại nói: “Đem tên nô lệ này xuống, nhổ đầu lưỡi của cô ta! Chém đứt tay của cô ta cho tôi!”
Bạch Ly Mạt cau mày lại, bên ngoài màn đã có hai tên cung bộc đi đến mang theo vẻ mặt độc ác đi về phía Tống Vĩnh Nhi càng ngày càng gần!
Tống Vĩnh Nhi nghe không hiểu Đại hoàng tử phi nói gì nhưng cũng đoán được có lẽ cô ta muốn trừng phạt cô.
Phải làm sao bây giờ?
Nếu bây giờ không phải đang nằm mơ vậy thì cô nhất định đã bị bắt đi, còn ở trong hoàng cung của Mạc Ly Quốc nữa!
Nhìn thấy Bạch Ly Mạt ngồi im bên cạnh, cô bỗng nhiên nửa quỳ nửa ngồi bò qua trên giường quý phi, tay nhỏ trắng nõn nắm lấy cánh tay của anh ta thật chặt, chân tay luống cuống khẩn cầu: “Anh ơi ~! Anh giúp tôi đi, mau cứu tôi, tôi rất sợ!”
Đôi mắt to như hạt châu mê mang sắp khóc, gương mặt phấn nộn đáng yêu kia nhìn thế nào cũng vẫn làm cho người ta phải đau lòng.
Mỗi lần cô làm ra dáng vẻ như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772149/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.