Hai má hây hây kiều diễm như trái đào nhuộm sắc hồng, đôi mắt sáng ngời như sao.
Ngón tay trắng nõn ở trước mắt, ngón áp út còn cố tình giơ cao, trên miệng nói để Lăng Ngạo cầu hôn, nhưng làm lại là chuyện bức hôn với Lăng Ngạo.
Gương mặt tuấn nhã đó bỗng nở nụ cười.
Vừa rồi vì cảm khái mà tâm trạng xúc động muốn rơi lệ cũng được giải tỏa, đôi mắt đen láy, nhìn chằm chằm cô, cô luôn là ánh mặt trời trong thế giới của anh, ấm áp mà tươi sáng.
Một tay nắm chặt chiếc hộp, một tay chống vào bánh xe lăn từ từ đứng lên với dáng vẻ ngạo nghễ.
Dưới tiếng vỗ tay cổ vũ hoan hô rần rần của mọi người, Lăng Ngạo cũng hiếm khi lộ ra nụ cười ngại ngùng.
Cho dù cô nhóc này hôm nay không đùa nhắc nhở anh, anh cũng biết, bản thân nợ cô một lời cầu hôn. Cô không phải rất muốn đi Ấn Độ sao, đi xem đền Raj Mahal hùng vĩ tượng trưng cho tình yêu sao? Anh vốn nghĩ đợi buổi lễ đính hôn kết thúc thì dẫn cô đi cùng với toàn đối tác, ở trước kiển trức trang nghiêm đó trịnh trọng thiết kế một buổi cầu hôn lãng mạn.
Anh từng nói, cô gái khác nên có, đều sẽ cho cô.
Tống Vĩnh Nhi không biết thâm ý trong đôi mắt đen láy của Lăng Ngạo, chỉ thấy anh từ từ quay ngươi về phía cô, tư thế cao gầy như vậy, đã khiến trái tim cô đập nhanh, mặt mày đỏ ửng, rồi như thế quỳ một chân xuống!
Các cô gái đều kinh hô, trong mắt đàn ông thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772142/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.