Hạ Thanh Ninh biết rõ phòng của Trần Tín.
Tuy rằng cô chưa từng vào đó nhưng cũng coi là quen cửa quen nẻo.
cô đứng trước cửa, sau đó đưa tay phải trắng nõn nhẹ nhàng mở cửa phòng, khóe miệng hơi nhếch lên, cô cười, cửa phòng không có khóa!
cô đè nén sự hung phấn nho nhỏ rồi hé mở cửa phòng, sau đó thò đầu nhỏ vào trong, mái tóc đỏ rực huênh hoang xuất hiện trong không khí, cô thấy trong phòng chỉ có ánh đèn ở đầu giường thì càng cười vui sướng, nghiêng người chui vào trong phòng, lại nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Phải nói là lúc này tâm trạng của Trần Tín là sụp đổ.
Anh ta biết là cô.
Khoảng bốn mươi giây trước, Lăng Ngạo gửi tin nhắn đến điện thoại của anh ta, nội dung như sau: “Mặc kệ đêm nay Hạ Thanh Ninh làm gì với cậu thì cũng không được phản kháng! Nếu không thì cậu dọn ra khỏi Tử Vi Cung đi!”
Trần Tín khiếp sợ, hơn nửa đêm, một giờ sáng, cô nhóc điên kia vẫn chưa ngủ sao?
Nhưng anh ta chưa khiếp sợ được bao lâu thì cửa phòng có động tĩnh.
Anh ta nằm trong chăn gõ mấy cái vào màn hình điện thoại, anh ta thông qua máy giám sát trong phòng thì nhìn thấy cô nhóc điên kia từ từ đến gần giường của mình.
Trần Tín bỏ điện thoại xuống, im lặng chờ đợi Hạ Thanh Ninh tới gần.
Anh ta nghĩ cô đến muộn như vậy, có lẽ muốn ngủ bên cạnh anh ta một đêm đúng không? Anh giả vờ không biết cô đến là được.
Người đó vén chăn lên, giường bên kia lõm xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772124/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.