Nghê Chiến xuất thân từ một gia tộc lớn, từ nhỏ tiếp nhận nền giáo dục tốt đẹp.
Trong nhà không ai là hút thuốc, thuở thiếu thời anh ta đã từng chạm qua một lần nhưng lại bị ông nội anh ta hung hăng khiển trách một chầu.
Ông nội nói: “Lúc cháu còn ở trong bụng mẹ mỗi ngày chúng ta đều bồi bổ các loại vitamin, các loại dinh dưỡng cho mẹ cháu vì chỉ sợ cháu có bất kỳ khiếm khuyết nào và hi vọng cháu có thể lớn lên thông minh khỏe mạnh. Bây giờ cháu hút một điếu thuốc sẽ khiến cho thân thể bị tổn thương và khiến cho công lao chúng ta chăm sóc cho cháu từ lúc còn là phôi thai uổng phí hết. Bởi vì đối với người lớn mà nói thì chúng ta đều hi vọng cháu khỏe mạnh, ưu tú.”
Nghê Chiến nhìn điếu xì gà trước mắt trong lòng biết không phải hàng rẻ tiền gì nhưng anh ta thật sự không hề thèm.
“Rất xin lỗi, tôi không hút thuốc.”
Lời ít mà ý nhiều, còn tưởng rằng là người nghe vào đều có thể hiểu được nhưng Lăng Dương lại bật cười, nói: “Cậu Nghê đừng nói giỡn như vậy, mặc dù ngài tuổi trẻ nhưng dù thế nào cũng vẫn là đàn ông mà, trên người đàn ông sao có thể không có mùi khói được chứ?”
Nghê Chiến không nói gì chỉ dùng gương mặt tuyệt đối không có biểu tình đối chọi lại với nụ cười sự nịnh nọt lấy lòng của Lăng Dương tận đến khi Lăng Dương phát hiện ra Nghê Chiến giống như không phải đang nói trò đùa, thì ra anh ta nịnh nọt nhầm chỗ rồi!
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772105/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.