Nghê Chiến vẫn luôn biết, Lăng Ngạo là một người trong nóng ngoài lạnh.
Nghĩ đến sự mất mặt của mình ngày hôm nay, anh ta không dám yêu cầu nhiều, gương mặt có chút xấu hổ nói: “Chúc mừng thì thôi đi, đợi đến ngày em khai trương, sẽ mời mọi người một bữa thật ngon!”
Tống Vĩnh Nhi nghe vậy liền cười, Lăng Ngạo lại vội vã chạy đến đây vì bữa ăn, còn đến khu vực náo nhiệt trong thành phố, đúng là có chút bất ngờ.
“Như vậy đi, để em mời! Anh Nghê Chiến thuê nhà của em, cũng đồng nghĩa với việc em khai trương rồi, vì vậy bữa cơm này nên để em mời!”
Vừa nói xong, bàn tay của cô đã bị Lăng Ngạo nắm lấy.
Cô ngại ngùng nhìn anh, có chút không dám nói, cô chỉ vừa mới ra ngoài mà anh đã chạy theo đến đây rồi, vì không nỡ rời xa cô sao?
Trong lòng cô có chút vui mừng, đều thể hiện hết trên gương mặt.
Cô giống như là một tờ giấy sạch sẽ nhất trên thế gian này, chỉ đợi anh bước đến và vẽ cầu vồng lên đó mà thôi.
Ánh mắt của Lăng Ngạo lướt qua vành tai đỏ ửng như hoa đào của cô, ngón tay khẽ vẽ vài vòng tròn trên bàn tay mềm mại của cô, thành công nhìn thấy cô nuốt nước miếng, anh cười gian xảo, dịu dàng nói: “Bé ngoan, chúng ta sắp đính hôn rồi, nhưng hình như vẫn còn quên chưa làm một chuyện quan trọng.”
Tống Vĩnh Nhi khẽ ngơ ra, nhìn vào ánh mắt đầy ý cười của anh, có chút lúng túng: “Không phải… không phải là những chuyện nên làm đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772070/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.