Tống Vĩnh Nhi vẫn đang ở nhà nhàn ngã đọc sách.
Chiếc bút trong tay là lấy từ trên bàn sách của Lăng Ngạo xuống, cô vừa đọc sách, vừa quay bút, lúc nào thấy vụ án đặc biệt thú vị thì cái miệng nhỏ xinh xắn còn đọc một đoạn trong đó lên.
Mùi hương của sách, một tấc ánh sáng ấm áp, mùi thơm của một người.
Khúc Thi Văn đột nhiên vội vàng từ trên lầu lao xuống, chị ta lo lắng đi đến trước mặt của Tống Vĩnh Nhi, nhìn cô: “Cô Tống, xe của cậu tư gặp tai nạn, chị bây giờ phải đến bệnh viện xem bọn họ, em có đi cùng không?”
Chiếc bút trong tay bỗng rơi xuống, lăn trên bàn sách, lăn vài vòng, lại rơi xuống sàn nhà.
Tống Vĩnh Nhi há to miệng, không dám tin: “Chị đùa cái gì vậy, chú không phải đang tăng ca ở công ty sao?”
Khúc Thi Văn khẽ lắc đầu, nói: “Bọn họ đến sân bay, đi gặp phu nhân Nguyệt Nha, kết quả trên đường bị người ta tập kích, mấy người đó là muốn lấy mệnh của cậu Nghê!”
Sắc mặt của Tống Vĩnh Nhi tái nhợt!
Bị dọa sợ, một câu cũng không nói ra được!
Cô hình như hỏi: “Chú như thế nào rồi?”
Thế nhưng, lời ở trong cuống họng, lại vì quá lo lắng mà không nói ra được!
Khúc Thi Văn lại nói: “Vốn dĩ chỉ có Trần An lái xe chở bọn họ, nhưng Trần Tín nói, cậu ấy muốn chụp ảnh của Cố Duyên, cho nên nhất quyết muốn đi cùng! May là bọn họ đi cùng, ông trời ơi, con sắp bị dọa chết rồi, Trần An và Trần Tín bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772002/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.