Tống Vĩnh Nhi đau lòng, cất bước ép Nghê Chiến!
Lập tức, ngoài Nghê Chiến, trong nhà còn có ai biết sự thực?
Linh hồn Nghê Chiến dường như bị đập vỡ vụn. Khi không trụ được nữa, một chiếc xe lăn màu bạc, trượt thẳng về phía anh ta.
Lăng Ngạo nhìn anh ta, nghiêm túc nhìn anh ta, chỉ hỏi một câu: “Mẹ của tôi là cô của anh?”
Trong mắt Lăng Ngạo, phu nhân Nguyệt Nha vẫn luôn giống như mẹ ruột hiền lành.
Cho dù trước giờ chưa được gặp mặt, nhưng những gì bà ấy đem lại cho đều giống như đưa than trong ngày tuyết rơi.
Lăng Ngạo tôn kính bà ấy, yêu quý bà, bà ấy giúp anh lập nghiệp, anh có khả năng không ngừng kiên cố, mở rộng, rồi tiếp tục kiên cố, rồi kiếp tục mở rộng. Như lần trước ở thành phố H, Nghê Tử Dương nói Lăng Ngạo có thiên phú, thứ đưa anh làm có thể từ một làm đến 10.
Bởi vì Phu nhân Nguyệt Nha là người duy nhấtnhớ đến anh ở thế giới này, vậy nên anh không thể để phu nhân Nguyệt Nha thất vọng. Cho dù lí do họ đưa ra không đủ thuyết phục: nói mẹ ruột anh là con gái nuôi của nhà họ Nghê
Mắt của Lăng Ngạo, một màu đen tuyền!
Nghê Chiến dùng hết toàn bộ trí tuệ của bản thân cũng không thể biết được đôi mắt kia đang bao hàm loại cảm xúc gì!
Ai có thể nói cho anh biết Lăng Ngạo lúc này rốt cuộc đang nghĩ gì?
Tống Vĩnh Nhi nhìn dáng vẻ Lăng Ngạo sốt ruột muốn biết chân tướng, không nhẫn tâm: “Nghê Chiến, nói ra sự thật đi! Lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1771993/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.