Nghê Chiến cười sảng khoái, nói thẳng: “Vậy thì quá tốt! Đợi đó, đợi ông đây cũng tìm một vị hôn thê yêu dấu, sau đó tôi dẫn theo cô ấy, em cùng với cậu tư, Trần An cùng Thi, từng cặp chúng ta cùng đi Ấn Độ, đến thăm kiến trúc vĩ đại vì yêu mà có này!”
“Taj Mahal!”
Tống Vĩnh Nhi lập tức tỉnh táo tinh thần, hai con mắt lấp lánh ánh sao: “Tôi cực kỳ cảm động tình yêu như vậy, nghe nói vị vua kia sau khi bị con trai giam lỏng, mỗi ngày chỉ có thể đứng trước một cửa sổ nhỏ, nhìn quan cảnh phản chiếu trên một viên bảo thạch nho nhỏ, ngắm nhìn lăng mộ nơi chôn cất người phụ nữ mà ông ta yêu!”
Dứt lời, Tống Vĩnh Nhi bỗng nhiên tự mình sầu não: “Nhưng mà, tình yêu vĩ đại như thế, trong hiện thực thật đúng là hiếm có, một người đàn ông si tình như vậy, càng hiếm có khó tìm!”
Trên mặt cô nhóc, tràn đầy mộng ước và ánh sáng, lắc đầu với Nghê Chiến.
Anh ta bật cười, bật thốt lên với cô: “Em cũng không phải buồn như vậy, trong hiện thực cũng có tình yêu như vậy. Xa thì không nói, nói ngay đương kim bệ hạ, vì cô của tôi xây nên vịnh Nguyệt Nha, nhiều năm như vậy cô của tôi đều ở trong vịnh Nguyệt Nha! Cô của tôi đến nay không lấy chồng, bệ hạ đến nay cũng chưa lập gia đình, người đàn ông anh minh thần võ như bệ hạ, vừa vĩ đại vùa có trí tuệ, lại cô đơn vì cô của tôi một thân một mình, chẳng lẽ tình yêu này không đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1771989/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.