Nha đầu này, bị thương mà vẫn còn hung hãn trút giận lên anh ta như vậy, quả thật là lợi hại.
Cầm dao nĩa, Nghê Chiến gượng gạo ăn một miếng pizza thịt xông khói, ngáp một cái sau đó đi lên lầu nghỉ ngơi.
Tống Vĩnh Nhi nhìn bóng lưng anh ta rời đi, vừa uống canh bơ gà nấm nhung vừa hỏi: “Chú này, chú có phát hiện ra anh ta có gì đó kỳ quái không?”
“Có.”
Hai người bọn họ đều phát hiện ra.
Tối hôm qua nói muốn nhổ tóc Nghê Chiến, Nghê Chiến liền chạy.
Vừa rồi đem tóc anh ta nhổ xuống, anh ta lại trở về.
Vẻ mặt của anh ta vẫn rất ấm ức, dáng vẻ ỉu xìu buồn bã.
Nói trắng ra là, một người người trẻ tuổi cao lớn mới 22 tuổi, cho dù đi ngủ trễ một chút hay có là cả một đêm không ngủ cũng không uể oải giống anh ta bây giờ. Hơn nữa trước khi bọn họ tới khách sạn chẳng phải anh ta phải đã quay về ngủ rồi còn gì?
Dường như đáp án đã nằm sẵn trong lòng Lăng Ngạo và Tống Vĩnh Nhi, vô cùng sống động, nhưng chuyện này có tầm quan trọng rất lớn nên không ai muốn nói ra miệng.
Tới lúc hai người bọn họ cùng ăn cơm trưa, Lăng Ngạo nhìn cô nói: “Tôi phải tới Hậu Cung xử lý một số công việc, em có muốn cùng tới văn phòng với tôi hay không?”
Lăng Ngạo còn rất nhiều công việc vẫn chưa hoàn thành xong.
Từ khi cuộc sống có thêm một người là cô thế giới của anh trở nên chói lọi rực rỡ hơn rất nhiều, hoa tử vi xung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1771984/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.