Trần An chuyển ghế đến đặt phía sau Nghê Chiến, Nghê Chiến ung dung ngồi xuống.
Lăng Ngạo ngoái đầu liếc nhìn Tống Vĩnh Nhi, ánh mắt cực kỳ dịu dàng ra hiệu cho cô ngồi xuống bên cạnh anh, cũng chính là chỗ chiếc ghế sô pha nhỏ lúc nãy Nghê Chiến đã ngồi.
Cô gật đầu, mới vừa đi ngồi xuống thì không biết Trần An lại từ nơi nào biến ra một bình nước ép táo chua, còn là loại chỉ dành cho Tử Vi cung kia nữa chứ, sau đó anh ta mở nắp đưa cho Tống Vĩnh Nhi nói: “Cô Tống, xin mời.”
Tống Vĩnh Nhi nhận lấy, trong lòng vui mừng, bắt đầu uống ừng ực, chỉ một hơi đã uống gần hết ba phần tư bình nước.
Cô nghịch ngợm huơ huơ bình nước lên, bên trong còn sót lại một chút.
Lúc này bàn tay trắng nõn giơ ra lấy đi cái bình trong tay cô.
Cô kinh ngạc ngẩng đầu lên thì thấy Lăng Ngạo đang tao nhã hất cằm lên, sau đó uống hết nước táo chua cô uống còn sót lại.
Vô số ánh mắt trợn trừng nhìn cảnh tượng này.
Cậu Tư uống nước trái cây còn dư lại của Tống Vĩnh Nhi, hơn nữa chỉ còn dư lại một chút mà thôi!
Sự nghi ngờ trong lòng Tống Quốc Cường cứ như vậy mà mất đi hơn phân nửa. Bất kể thế nào người đàn ông này hao hết tâm cơ muốn cưới con gái của ông là thật lòng, chắc hẳn cậu ta sẽ đối xử tốt với con gái của ông.
“Nói nghe xem!”
Nghê Chiến khẽ cười. Tuổi anh ta không lớn lắm, nhưng lại khiến mọi người có mặt ở đây đều hoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1771966/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.