Trời cao lồng lộng, ánh sáng chói lọi dần bị màu xanh nhạt nuốt chửng.
Bốn người ngồi trong xe, biểu cảm giống với cảnh tượng trước mắt lúc này, trăng khuyết ảm đạm, chỉ có hai ba ngôi sao nhỏ. Gió thổi, ve kêu, buồn bực!
Tống Quốc Cường sắp xếp lại suy nghĩ, nhìn Tống Vĩnh Nhi: “Vĩnh Nhi, chuyện hai ngày qua con ở Tử Vi Cung, ba vẫn chưa hỏi con, rốt cuộc con có quen biết ai có thân phận đặc biệt hay xảy ra chuyện gì đặc biệt không?”
Mấy ánh mắt đều đổ dồn vào khuôn mặt xinh đẹp nhưng lại đang rầu rĩ kia.
Dường như cô đã suy nghĩ rất nghiêm túc, sau đó mới dè dặt nói với Tống Quốc Cường: “Ba còn nhớ anh Chiến và cậu Tư cùng con ăn cơm trong nhà hàng lẩu buổi trưa không?”
“Có.” Tống Quốc Cường gật đầu.
Cô nói tiếp: “Lúc đó, Tiểu Long đi theo con, rồi lại bị anh Chiến đuổi đi. Con nghĩ, có thể vì lý do này cho nên anh Chiến biết chuyện, đã…”
Trong xe rất yên tĩnh, Mạnh Dật Lãng cũng đứng ngồi không yên, ông nghe hoàn toàn không hiểu, nóng lòng chờ ai đó cho một lời giải thích!
“Chiến nào? Là ai? Đánh đuổi Tiểu Long nhà tôi có ý gì? Tôi nghe không hiểu!”
Tống Vĩnh Nhi nhanh chóng giải thích: “Anh Chiến là cháu ruột của phu nhân Nguyệt Nha! Lúc trước anh ấy từng giúp cháu hai lần, cho nên trưa nay cháu mới mời anh ấy đi ăn lẩu để cảm ơn. Nhưng anh Tiểu Long cứ nhất định đòi đi theo, sau khi đến đó thì anh Long lại nói anh Chiến không có gia giáo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1771952/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.