Tống Vĩnh Nhi xuống xe.
So sánh với lần trước cô tung tăng nhảy nhót trở về nhà họ Tống thì lần này Tống Vĩnh Nhi thật sự là đi ba bước lại quay đầu một lần, đôi mắt nhỏ lưu luyến không rời, nhìn Lăng Ngạo thì trái tim cũng đau.
Cô còn chưa vào trong sân, Lăng Ngạo đã gọi điện thoại đến.
Cô cứ đứng ngây ngốc dưới nắng như vậy rồi bắt máy: “Alo.”
“Bé ngoan, đừng buồn, ngày mai anh nhất định sẽ tới sớm một chút!”
“Ừm! Em chờ anh, anh tuyệt đối phải tới, không được gạt em, không cho phép bỗng nhiên không cần em nữa!”
“Bé ngoan, anh tuyệt đối sẽ tới, sẽ không gạt em, cũng không bỗng nhiên không cần em!”
“Buổi tối em nhớ anh thì phải làm sao?”
“Gọi cho anh bất cứ lúc nào, chúng ta còn có thể gọi video. Anh cũng sẽ nhớ em, rất nhớ rất nhớ, không muốn không muốn nghĩ tới.”
Lúc này rèm được kéo lên, anh em Trần An không những nghe thấy tiếng động phía sau mà còn thấy rõ tình hình phía sau!
Trần Tín nhìn vẻ quấn quít của Lăng Ngạo, cộng thêm những lời nói nghe sâu rang mà thật sự không chịu nổi!
Anh ta ôm cánh tay, khẽ nói: “Da gà da vịt rơi đầy đất.”
Lăng Ngạo liếc ánh mắt hung ác qua: “Sao cậu lại nổi da gà?”
Trần Tín: “…”
Trần An nén cười, vẫn nói: “Cậu Tư, bây giờ bên ngoài là 38,9 độ, vẫn nên để cô Tống mau vào nhà đi, đừng để bị cảm nắng.”
Lăng Ngạo nhìn dáng vẻ vô cùng đáng thương của cô nàng ở ngoài cửa sổ, vừa muốn mở miệng thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1771947/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.