Khi giọng nói dịu dàng của ba vang lên, Tống Vĩnh Nhi rốt cuộc cũng tin vào câu mà người ta vẫn thường nói.
Không ai hiểu con gái bằng ba.
Cô bị đánh gục, không dám nhìn ông với ánh mắt ngây thơ, trong trẻo nữa, cũng không dám nói gì.
Tống Quốc Cường đợi một hồi vẫn thấy cô không nói gì nên thở dài: “Có một vài việc, nhất là tâm sự của con gái, lẽ ra nên để mẹ con trò chuyện cùng con mới đúng, nhưng mẹ của con lại hay lo lắng không đâu, không giống ba có thể bình tĩnh mà xem xét mọi việc cho nên ba mới đến nói chuyện với con trước. Vĩnh Nhi, ba là ba của con, là người thân thiết với con nhất, có chuyện gì, con cứ nói cho ba biết, ba sẽ phân tích giúp con.”
Tống Vĩnh Nhi khẽ cắn môi, do dự một lúc lâu rồi mới nói: “Ba, chân của cậu Tư có cảm giác rồi, chú ấy sẽ mau chóng đi lại được thôi.”
Trong phòng bất chợt yên tĩnh.
Chuyện mà Tống Quốc Cường vẫn luôn lo lắng rốt cuộc cũng xảy ra rồi.
Ông suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng vẫn không có cách nào tự thuyết phục chính mình.
Ông đứng dậy, tiến hai bước tới trước mặt con gái: “Vĩnh Nhi, con là niềm tự hào của ba mẹ, những chuyện khác ba sẽ không nhiều lời nhưng chuyện này kiểu gì mẹ con cũng không thể chấp nhận. Vì vậy, con nên nghĩ về những điểm tốt của Tiểu Long thì hơn.”
“Ba!” Cô ngẩng đầu, hai mắt đã ầng ậc nước.
Ý của ba cô chính là cô và Lăng Ngạo không bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1771934/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.