Khuôn mặt nhỏ hồng có chút sững sờ, cô hơi bối rối đứng ở tại chỗ: “Phòng, phòng phu nhân Nguyệt Nha, sao cháu có thể vào được?”
Phu nhân Nguyệt Nha, chính là sự kiêu ngạo của cả Ninh Quốc đó!
Bà ấy theo chính trị, nơi nào gặp thiên tai, nơi nào có những nhóm người yếu đuối bị bệnh nặng, nơi nào cần hỏi thăm những người phụ nữ và trẻ con, nơi nào có những người phụ nữa bị phân biết đối xử và trẻ em nghèo khó, thì bóng dáng xinh đẹp của bà sẽ xuất hiện ở nơi đó.
Bà ấy là nữ thần mà cả thủ đô Ninh kính ngưỡng!
Nghê Tử Dương quay đầu nhìn vợ mình, nói: “Nếu cháu không yên tâm, vậy em đi cùng với cháu nó đi.”
Phu nhân Nghê khẽ mỉm cười, kéo bàn tay nhỏ của Tống Vĩnh Nhi qua nắm tronglòng bàn tay: “Đi, bà đi cùng cháu, soi thử xem cháu đẹp bao nhiêu.”
Mọi người ngồi trong phòng, nhìn bóng dáng cô dần biến mất sau bức rèm che pha lê màu tím.
Trong không trung còn có thể nghe thấy tiếng nói chuyện ngày càng nhỏ của bọn họ —
“Cháu tên là Vĩnh Nhi đúng không, bà có một người chị em đã chơi với nhau nhiều năm, chơi rất thân, cũng gọi là Vĩnh Nhi.”
“Ha ha, hồi còn trẻ nữ thần mà mẹ cháu hâm mộ nhất là Lạc Vĩnh Nhi, nên mới đặt cho cháu cái tên này.”
“Ha ha, thì ra là thế, bảo sao. Người chị em kia của bà cũng tên là Lạc Vĩnh Nhi.”
“Ha ha ~ phu nhân Nghê, bà quen thiệt nhiều người trong hoàng thất!”
Tống Vĩnh Nhi theo phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1771926/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.