Trần An dường như hiểu rõ suy nghĩ trong lòng Lăng Ngạo.
Ngay lúc mọi người đang ngạc nhiên, Trần An nhìn Tống Vĩnh Nhi, nhẹ giọng nói: “Cô Tống, cậu tư và cậu Nghê chỉ cách nhau bốn tuổi thôi, cô gọi cậu Nghê là Anh Chiến, lại gọi cậu tư là anh, dường như có chút không ổn.”
Lăng Ngạo cũng không thèm nhìn Tống Vĩnh Nhi, mà vẫn luôn nhìn về cánh cửa cách đó không xa.
Giống như tất cả những gì Trần An nói, đều do anh ngầm đồng ý.
Tống Vĩnh Nhi giật nhẹ khóe miệng, nhìn về phía Nghê Chiến: “Anh Chiến, anh hai mươi hai tuổi rồi?”
Nghê Chiến gật đầu cười: “Đúng vậy, nên ông nội nói anh nhìn quá trẻ, bảo anh ngày mai cùng mọi người quay về thành phố M rèn luyện thêm hai năm rồi về. Chuyện này anh cũng đã nói cho cậu tư rồi.”
Lăng Ngạo đột nhiên quay đầu lại, nâng một bàn tay lên tao nhã đỡ cái đầu cao quý của mình.
Tống Vĩnh Nhi nhìn anh, muốn cười.
Người đàn ông này, những lúc im lặng đều thích khoe tư thế.
Thật sự coi mình như người mẫu mà, giả vờ ngầu và đẹp trai!
“Thật sự là hai mươi hai tuổi sao, chỉ lớn hơn em bốn tuổi thôi!” Tống Vĩnh Nhi theo bản năng nói ra khỏi miệng, cánh tay nhỏ bé đã bị một cỗ lực mạnh nắm lấy sinh đau!
Cô quay đầu, trừng mắt nhìn Lăng Ngạo: “Anh, anh làm gì vậy!”
Lăng Ngạo cũng trừng mắt nhìn cô!
Có vẻ như vì anh luôn bao dung cô, cố tình lại tức giận vào lúc này, thật sự khiến Tống Vĩnh Nhi đoán không ra.
Nghê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1771924/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.