Tống Vĩnh Nhi ngồi lại bên Lăng Ngạo, gương mặt rạng rã vô cùng.
Cô cười híp mắt nhìn Lăng Ngạo, khóe miệng cong cong như vầng trăng, ánh mắt lại lấp lánh như sao trời, chứng tỏ tâm trạng cô đang rất vui vẻ.
“Mua được gì rồi?”
Anh cầm khăn tay nhẹ nhàng lâu mồ hôi lấm tấm trên mũi cô.
Sắp đến buổi trưa, ánh mặt trời gay gắt, mới đi có một vòng mà đã nóng hầm hập.
Lăng Ngạo lau cho cô xong bèn mở bình nước ép táo, cắm ống hút vào, rồi đưa cho cô.
Trần Tín vừa cất đồ vào cốp xe, lúc mở cửa ngồi vào ghế phó lái chợt nhìn thấy màn này, anh ta không khỏi cảm thán, dù sao cậu tư biết yêu rồi, trước đây có thấy cậu tư săn sóc cho ai đến thế này đâu?
Chiếc xe tiếp tục lăn bánh.
Tống Vĩnh Nhi uống ừng ực rồi mới thở ra một hơi, nhìn Lăng Ngạo: “Mua thứ đồ phù hợp để làm quà ra mắt thôi! Khi nãy tôi mới lên mạng kiếm đó, anh đi gặp người ta thì ắt là người đó phải quan trọng với anh lắm, tôi sẽ không mua linh tinh đâu, yên tâm đi!”
Cô nói dứt lời, mới giơ tay vỗ vào lồng ngực anh, tỏ ý bảo anh đừng lo lắng quá.
Lăng Ngạo lặng lẽ nhìn cô.
Ánh mắt dần trở nên dịu dàng, khóe môi cong cong.
Trong một khu phố sầm uất ở thành phố H, phong cảnh xinh đẹp, đặc biệt là có những kiến trúc cổ được triều đại trước để lại, hôm nay nhìn ngắm mới thấy thật thú vị.
Nhưng ánh mắt Lăng Ngạo lại không đặt nên những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1771922/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.