Rất nhiều ánh mắt tò mò nhìn bọn họ.
Gương mặt nhỏ nhắn của Tống Vĩnh Nhi ưng ửng đỏ, cô vô thức nép vào lòng Lăng Ngạo, không muốn người khác nhìn thấy mặt mình.
Đôi lông mi của cô cong vút, khẽ run run dưới ánh mắt Lăng Ngạo, mỗi một cọng đều giống như một chiếc bàn chảy nhỏ đang chà xát trong lòng Lăng Ngạo, khiến anh ngứa ngáy không thôi.
Lăng Ngạo vòng tay sang gáy cô, cầm lấy đôi giày từ lòng bàn tay cô.
Anh lại rút chiếc khăn lụa trong túi ra cẩn thận lau chùi từng vết bẩn dưới chân cô, rồi lại giúp cô mang giày vào.
Vẻ mặt của Tống Vĩnh Nhi sắp đỏ đến nỗi muốn bật máu.
Sau khi mang giày đàng hoàng, đôi tay cô vẫn vòng quanh cổ Lăng Ngạo, khuôn mặt dụi sát vào lồng ngực anh, cơ thể nhỏ nhắn vùi vào lòng anh, dựa như sợ rơi khỏi chân Lăng Ngạo, chỉ hận sao không thể giấu mình vào lòng người đàn ông ấy.
Nhìn cơ thể bé bỏng của cô, sự dịu dàng gợn lên từng đợt trong ánh mắt anh, rồi lan tỏa ra khắp đôi mắt ấy.
Anh cúi đầu, hôn phớt lên trán cô.
Cô ngửi thấy mùi dầu gôi thơm phức tỏa ra từ người anh.
Đây là mùi hương duy nhất là anh thấy yêu thích, mùi thơm nhè nhẹ, trong trẻo của hoa tử vi, giống như cảm giác khi thích một người, nhưng vẫn tỏ ra ngoài lạnh trong nóng.
Lần này dừng lại, bèn dừng một hồi lâu.
Lăng Ngạo không nói gì, Tống Vĩnh Nhi cũng lặng thinh.
Tựa như lồng ngực của anh là bến bờ cho cô dựa vào, ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1771920/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.