KHÔNG DÁM TUỲ TIỆN NỞ NỤ CƯỜI KHÁCH SÁO.
Thấy Lăng Dương nhiệt tình như vậy thì ai cũng biết thú tính trong người anh ta lại tái phát rồi.
Lý Nhu vừa định mở miệng nhắc nhở anh ta thì lại bị ông Lăng dùng sức ôm lấy eo lại.
Cô ngước mắt nhìn lên thì liền hiểu ý trong ánh mắt của ông già: Để xem con nha đầu này ứng phó như thế nào.
Cậu cả mỉm cười đi tới bên cạnh vợ mình Phương Văn Hồng, bộ dạng như đang háo hức xem kịch hay.
Còn ánh mắt của cậu hai thì đang nhìn chăm chú vào cảnh tượng này, anh ta cũng thật không ngờ cô chủ nhà họ Tống lại xinh đẹp và trẻ trung đến như vậy.
Một cô gái như vậy đáng lý phải được yêu chiều, nâng như nâng trứng, nhưng lại phải gả cho tên phế vật không được tích sự gì kia thật là quá đáng tiếc!
Tống Vĩnh Nhi vờ như không nhìn thấy bàn tay trước mặt mình, cơ thể yểu điệu lui lại một bước rồi vòng qua sau lưng xe lăn của Lăng Ngạo, sau đó cô còn đặt tay lên vai anh một cách vô cùng tự nhiên, rồi nở nụ cười xinh đẹp: “Em vẫn nên theo chồng em gọi anh là anh ba thì tốt hơn, mắc công mấy chị gái nuôi hay em gái nuôi của anh lại xếp hàng tới gây rắc rối cho em nữa, em không chịu nổi đâu!”
Khi bàn tay trắng trẻo của cô đặt lên vai, cơ thể của Lăng Ngạo rõ ràng trở nên cứng đờ.
Nhưng khi chiếc miệng nhỏ thốt ra hai chữ ‘chồng em’, cơ thể của anh lại từ từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1771876/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.