Khi nhìn thấy chồng giấy mà Cố Thành Chi mang về, Sở Quân Dật đã đoán trước được ngày tháng thống khổ mai sau. Sau khi y xem đơn thuốc và các việc cần chú ý, có chút cứng ngắc hỏi: "Những thứ này... Đều là?"
Cố Thành Chi ngồi ở một bên gật gật đầu, hắn cũng đồng tình với Sở Quân Dật, vì tránh xung đột với dược tính, y không thể ăn rất nhiều thứ, càng không cần phải nói đến một đống tình trạng loạn thất bát tao.
"Hà thái y... Thật sự tận chức tận trách..." Sở Quân Dật cảm giác bản thân đã thấy được lương tâm ngành y. Ít nhất những đại phu mà y gặp trước đây trừ bỏ viết đơn thuốc, còn lại chỉ dặn dò bằng miệng một chút, một chồng giấy này chỉ cầm ở trong tay đã thấy nặng trịch.
Ánh mắt của Cố Thành Chi vô ý dời đi, tại sao Hà thái y lại viết nhiều như vậy... Ừm, hắn thật ra không biết.
Suốt mấy ngày nay, cuộc sống của Sở Quân Dật chính là một ngày ba bữa ăn cơm và uống thuốc, mà danh sách các món ăn được đưa xuống phòng bếp nhỏ, ba bữa cơm của Sở Quân Dật đều biến thành cháo trắng.
Sở Quân Duật nhìn thức ăn trên bàn, lại nhìn chén cháo trước mặt, bản thân thật không có cách nào sống qua nỗi những ngày thế này.
Cố Thành Chi ở bên cạnh ăn cơm mà ngay cả đầu cũng chưa từng ngẩng lên, nhưng Sở Quân Dật vẫn nghe thấy những gì hắn nói: "Muốn ăn đợi sức khỏe tốt hơn, không cần uống thuốc nữa thì có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-khe/2493410/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.