Editor: PNam Tiểu Thư
Thừa dịp mấy ngày ở nhà nhàn rỗi, Hứa Mịch bắt đầu đi tìm đơn vị công tác để làm việc. Cô không phải Phương Diệc Mông, mang thai xong lập tức không thể đi làm. Hứa Mịch một bên tìm công việc trên mạng, một bên lên QQ nói chuyện phiếm với bạn bè.
Sau khi đến thành phố B rồi, buổi tối Hứa Mịch đều gọi điện thoại cho mẹ Hứa để nói chuyện tán gẫu. Hiện giờ môi bị thương, ban ngày lại buồn chán, thời gian bình thường cô cũng sẽ thường đi quấy rầy mẹ mình trên tài khoản QQ.
Lúc mẹ Hứa biết môi cô bị thương, thiếu điều không thể bay đến nhà Du Ninh Trạch mắng cô một trận, mắng cô không biết lo cho bản thân mà muốn đi tự vẫn như vậy, thật là quá ngu ngốc.
Nếu như là ở nhà, đối với việc này Hứa Mịch đã sớm nổi bão. Nhưng mà bởi vì bây giờ cô đang xa nhà, ngược lại Hứa Mịch cảm thấy điều này không đáng xảy ra, cô không muốn gây mâu thuẫn với người nhà cho nên lập tức yên lặng nghe mẹ nói.
Quấy rầy mẹ xong, Hứa Mịch lại quấy Trương Mộng. Hai người điên khùng chế nhạo qua lại một lúc lâu, nói chuyện trên trời dưới đất đến khi bên cạnh Trương Mộng có việc thì mới thôi.
Lúc Du Ninh Trạch trở về thì thấy Hứa Mịch đang ôm máy tính chơi trò chơi.
Tầm mắt Hứa Mịch rời khỏi máy tính, cô ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường, chỉ mới hơn bốn giờ một chút. Cô nhìn về phía Du Ninh Trạch đang thay giày ngoài cửa hỏi: “Sao anh về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-hon-da-say/1520182/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.