Editor: PNam Tiểu Thư
------
Hứa Mịch lấy ra di động ra xem giờ, bây giờ đã là sáu giờ. Bọn họ xuất phát lúc hai giờ giữa trưa, “Hiện giờ đã quá bốn giờ đồng hồ rồi, anh nên dừng xe đi lại nghỉ ngơi một chút đi, không thể lái xe lâu quá được.”
Du Ninh Trạch trả lời: “Ở trạm nghỉ ban nãy anh đi đứng nghỉ ngơi rồi, anh vẫn có thể lái xe được.”
Hứa Mịch: “Được rồi, thật ra là em muốn đi toilet.” Đây mới là trọng điểm.
Du Ninh Trạch nhìn bảng hướng dẫn một chút nói: “Em đợi chút nữa, khoảng mười lăm phút nữa là có thể đến trạm nghỉ ngơi rồi.”
Hứa Mịch: “Ừm.” Cô quay người ra phía sau xe, lấy bao đồ ăn vặt linh tinh để lên đùi, mở ra thì thấy nào là khoai tây miếng, hạt dưa, thịt bò khô... Nhìn một chút Hứa Mịch không nhịn được mà than thở, “Sao lại là những thứ này cơ chứ! Em muốn lắp đầy cái bụng này cơ, sớm biết thế này giữa trưa đã mang theo canh gà bà em chuẩn bị rồi.”
Lúc trưa bà Hứa Mịch có đưa cho cô hộp canh gà giữ ấm, cô ngại phiền toái, đường đi xa mà uống canh trên xe thì không tiện, cho nên mới từ chối để lại. Hiện giờ nghĩ lại, bấy giờ không chịu nghe lời người lớn mới phải bị đói như thế này. Dù sao cũng chỉ là một cái hộp giữ ấm thôi, chẳng lẽ mang theo là sẽ bị mất miếng thịt nào sao! Ôi ôi, Hứa Mịch cảm thấy vô cùng vô cùng hối hận.
Du Ninh Trạch thả chậm tốc độ xe lại cười bảo:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-hon-da-say/1520179/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.