Editor: PNam Tiểu Thư
Vốn rằng hôm kia Du Ninh Trạch có chuyến công tác đến Hồng Kông, trùng hợp hai ngày này anh có một cuộc nghiệp vụ qua lại với Lộ thị, cho nên vừa lúc bị kéo đi tham dự tiệc mừng tuổi này.
Mà Du Ninh Trạch thuộc loại bạn bè đối tác buôn bán, dĩ nhiên anh sẽ phải ngồi ở bàn cách xa bàn Hứa Mịch rất nhiều.
Ngay từ lúc bắt đầu buổi tiệc, Du Ninh Trạch lướt mắt từ phía xa đã nhìn được bóng lưng tựa như của Hứa Mịch rất mờ nhạt, nhưng anh cũng chẳng để ý mấy. Đến khi thời điểm Hứa Mịch đi ra khỏi đại sảnh, cùng lúc Du Ninh Trạch vô tình ngẩng đầu lên, lập tức nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp mà mình luôn mong nhớ, anh nhịn không được mới chạy ra ngoài đánh một cuộc gọi cho cô.
Lúc này bỗng nhiên Du Ninh Trạch thật muốn cảm ơn Từ Khiêm. Vỗn dĩ thông thường mấy việc ngoại giao này của công ty đều là từ Từ Khiêm cả, nhưng mà lần này không biết nghĩ gì mà Từ Khiêm lại nói muốn rèn luyện thêm kĩ năng cho anh, bắt anh phải đi Hồng Kông tiếp nhận vụ này. Cũng bởi vì lần trước phải tổ chức đám cưới với Hứa Mịch, mọi chuyện công ty đều giao hết cho Từ Khiêm, Du Ninh Trạch cảm thấy cũng hơi có lỗi, cho nên việc lần này anh mới miễn cưỡng nhận lời Từ Khiêm, đi Hồng Kông một chuyến.
Du Ninh Trạch mỉm cười nhìn chằm chằm cô, bỗng nhiên tâm trạng kích động của Hứa Mịch lập tức bay mất, cô thở ra một hơi, tiến lên ôm chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-hon-da-say/1520164/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.