Hai bên tai Du Ninh Trạch ửng hồng, “Được.”
Tuy rằng Du Ninh Trạch không có kinh nghiệm, nhưng là đàn ông thì bản năng vẫn phải có, chưa ăn thịt heo cũng thấy heo chạy mà.
Đàn ông ấy thôi, mấy bộ phim lừa đảo vẫn đã xem qua.
Anh dọc theo làn môi Hứa Mịch đi xuống, cánh môi anh áp đến cổ cô, anh hít sâu một hơi, "Thơm quá."
Đó là! Đặc biệt dùng sữa tắm tắm đi tắm lại mấy lần, có thể không thơm sao! Trong thầm Hứa Mịch vừa thích thú bổ sung thêm.
Du Ninh Trạch lại không thỏa mãn hôn lên môi cô, tay anh từ từ di chuyển dọc lên cẳng chân cô, những ngón tay thon dài chậm rãi đi vào trong làn váy dưới thân cô, cách qua nội y nữ giới trắng nõn, ngón tay đè lại nơi mềm mại sâu trong đó.
Anh nhìn Hứa Mịch, đôi mắt mang theo sương mù nói: “Anh có thể cởi nó ra không?”
Ánh mắt anh nóng bỏng, tràn đầy dục vọng sáng bừng, Hứa Mịch cảm thấy nó quá mức chói mắt, cô không được tự nhiên né tránh, “… Được."
Được Hứa Mịch cho phép, Du Ninh Trạch cũng không chần chừ nữa. Chỉ chốc lát, váy ngủ của Hứa Mịch đã bị anh cởi xuống. Du Ninh Trạch bắt đầu cởi áo ngực của Hứa Mịch, nhưng mà loay hoay cả một lúc lâu sau, cả một cái gài cũng chưa thể cởi ra được.
Hứa Mịch cảm thấy, nếu anh cứ chậm chạp cởi đồ cô như vậy, quả thật cô sẽ phải phun máu mà chết. Hứa Mịch hơi giận, cô đè bàn tay không an phận sau lưng mình xuống, nhìn anh nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-hon-da-say/1520158/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.