Bữa cơm tối cũng xem là vui vẻ, trong lúc đó Tần Trăn Trăn đã biết không ít chuyện trước kia của họ, hơn một nửa là do Hạ Song Song nói. Cô cũng không ngờ Lục Như Vân cũng có lúc 囧, đến lúc cuối trên bàn ăn vẫn tràn ngập tiếng cười đùa.
"Thật đó, Trăn Trăn để nói cho em biết, lần kia qua chọc đạo diễn cười quá trời."
Hạ Song Song ôm bụng cười rất thoải mái:
"Còn có lần diễn vai phụ nữ mang thai..."
Lục Như Vân ho khẽ:
"Mình đi nhà vệ sinh."
Tần Trăn Trăn nghiêng đầu nhìn Lục Như Vân, nhìn mặt Lục Như Vân ửng đỏ, cô nắm lấy mu bàn tay Lục Như Vân, Lục Như Vân cúi đầu nhìn đôi bàn tay đặt chung một chỗ cười nói:
"Em ngồi ở đây đi, chị sẽ quay lại ngay."
Hạ Song Song chậc lưỡi:
"Giọng điệu dịu dàng này mình chịu không nổi, sau này yêu đương mình sẽ không như vậy!"
Tần Trăn Trăn thấy Lục Như Vân đã rời khỏi phòng, cô thản nhiên đáp lại:
"Trước tiên hãy tìm được người để yêu đương đã."
Hạ Song Song bị chặn họng, muốn ná thở:
"Quá đáng!"
Cô nói xong liền kéo góc áo của Chương Y Dao ở bên cạnh:
"Dao Dao, người này ăn hiếp mình!"
Chương Y Dao liếc nhìn Hạ Song Song, không chút lưu tình, không chừa chút mặt mũi:
"Do cậu vô dụng."
Hạ Song Song bị hai bên đã kích nặng nề, tự kỷ luôn.
Lục Như Vân đi ra ngoài chưa được hai phút, Chương Y Dao cũng đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-hon-buon-ngu-hon-hon-duc-thuy/3559838/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.