"Nếu như... em nói không đồng ý thì sao?"
Tần Trăn Trăn cúi đầu, khóe môi mỉm cười, mặc dù có vài phần men say trong người nhưng bây giờ đầu óc cô tỉnh táo không tả được, cơ thể như ẩn chứa một đốm lửa, gió càng thổi lửa càng bùng lên.
Lục Như Vân khẽ giật mình, dường như hoàn toàn không ngờ Tần Trăn Trăn sẽ nói không.
Hai người đều không lên tiếng, Tần Trăn Trăn khẽ ho khan một tiếng:
"Lục lão sư, chị không nghe thấy câu hỏi của em sao?"
Ánh mắt của Lục Như Vân trở nên ảm đạm:
"Tôi cho rằng..."
Cô cho rằng ý nghĩ của cô và Tần Trăn Trăn giống nhau cho nên hai ngày trước Tần Trăn Trăn mới hỏi cô như vậy, cuộc gọi kia thì ra là cô nghĩ sai sao?
"Xin lỗi, tôi đi trước."
Lục Như Vân nói xong cũng xoay người, Tần Trăn Trăn ngay lập tức nắm lấy tay cô, nhào người vào lòng cô, cánh tay mảnh khảnh vòng qua eo cô, vòng eo thon này cảm xúc thật tuyệt, nhịn không được ôm chặt hơn, hít sâu một hơi:
"Chị ngốc à?"
"Tôi..."
Lục Như Vân còn chưa nói xong đã bị Tần Trăn Trăn ngắt lời:
"Ai bảo hai ngày nay chị không để ý em, cũng không gọi điện cho em, chị biết em chờ đợi trong lo lắng thế nào không!?"
Cô rất sợ mình hiểu sai ý, cũng sợ Lục Như Vân đổi ý.
Nếu hai khả năng này là thật thì toàn bộ cố gắng của cô trong mấy tháng này như công dã tràng, thậm chí quan hệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-hon-buon-ngu-hon-hon-duc-thuy/3559827/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.