Tần Trăn Trăn mất ngủ, hai người thường đối diễn xong cũng đã gần mười giờ, bởi vì đồng hồ sinh học của Lục Như Vân mười giờ lên giường nhưng hôm nay bởi vì Tần Trăn Trăn hơi phân tâm cho nên khó khăn lắm đối diễn đến mười một giờ mới kết thúc, màn đối diễn đã kết thúc nhưng làn sóng hình ảnh gợn lên trong đầu cô vẫn chưa kết thúc.
Sau khi cô liên tục cười thì Lục Như Vân đã chủ động vào vai của cô, lúc cô từng bước từng bước đi đến bên cạnh Lục Như Vân quả thật cô muốn hôn lên một cách cuồng nhiệt. Cũng may lý trí vẫn còn.
Trước khi cô ấy vẫn chưa chủ động đề cập bệnh tình của mình thì cô không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Một đêm không ngủ, cô lắng nghe tiếng động khe khẽ trên lầu truyền đến, cô phát hiện âm thanh ngày càng nhỏ, thậm chí thỉnh thoảng không có tiếng động, khí sắc của Lục Như Vân cũng càng ngày càng tốt hơn trước nhiều.
Tần Trăn Trăn ở trên giường trằn trọc cả đêm thì Lục Như Vân cũng nhìn chằm chằm trần nhà đến khuya. Lúc đối diễn Lục Như Vân không phát hiện, chỉ là khi kết thúc rồi cô mới ý thức Tần Trăn Trăn dựa vào gần như vậy, hơi thở của hai người quấn lấy nhau, cô vừa nhắm mắt đã có thể hình dung được rõ ràng sườn nghiêng xinh đẹp của gương mặt kia, cả dáng vẻ ngủ, cả tiếng hơi thở kề bên tai.
Cô ở trên giường trở mình, cái cảm giác mất ngủ này cô đã quá quen thuộc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-hon-buon-ngu-hon-hon-duc-thuy/3559815/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.