Tần Trăn Trăn sau khi ngả bài với Lục Như Vân thì tâm trạng tốt hơn nhiều, bước đi ung dung, sắc mặt vui vẻ, sau bữa trưa hai người đi đến trung tâm thương mại ở gần đó mua chút đồ dùng cần thiết.
Lo lắng ảnh chụp vừa rồi, Tần Trăn Trăn và Lục Như Vân đã thay quần áo khác, là mua ở trung tâm thương mại, áo hoodie đen và quần legging, đội nón lên đeo khẩu trang, tóc dài, gần như chỉ thấy đôi mắt.
Tần Trăn Trăn quay đầu nói với Lục Như Vân:
"Cái này được không?"
Lục Như Vân gật đầu:
"Cũng được."
Đôi môi ẩn phía sau khẩu trang của Tần Trăn Trăn vẽ nên độ cong, chậm rãi nói:
"Lục lão sư cảm thấy dáng vẻ chúng ta như thế nào?"
"Cô nói gì?" Ánh mắt của Lục Như Vân từ mặt thảm dời qua, nhìn về phía Tần Trăn Trăn, Tần Trăn Trăn chớp chớp mắt mấy cái: "Có giống người mới kết hôn đang sửa tân phòng không?"
Lục Như Văn bị những lời kinh người này làm cho sặc dẫn đến ho khan, cũng may đang đeo khẩu trang nên gương mặt ửng đỏ của được che giấu bên trong khẩu trang, chỉ là đôi mắt xinh đẹp trở nên ngân ngấn nước mắt, hoàn toàn trái ngược với dáng vẻ nghiêm túc bình thường, cô ho nhẹ, nói:
"Đừng nói bậy."
"Nói chơi thôi, lẽ nào Lục lão sư cho là thật?" Tần Trăn Trăn nói xong liền tiến đến bên cạnh Lục Như Vân, Lục Như Vân dời tầm nhìn:
"Không có."
Tần Trăn Trăn hắng giọng:
"Không có là được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-hon-buon-ngu-hon-hon-duc-thuy/3559808/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.