Đầu tháng 9, tiết trời đã dần rút đi sự nóng nực, thay vào đó là lạnh lẽo. Tối hôm qua Tần Trăn Trăn mất ngủ đến nửa đêm, đầu hơi đau, cô ở trong phòng thay đồ nhìn chính mình trong gương, mí mắt đã có quầng thâm nhàn nhạt, cô giơ tay xoa xoa, bất ngờ cửa phòng có người gõ cửa:
"Trăn Trăn."
Tần Trăn Trăn quay đầu nhìn, Quý Lộ mang theo cơm hộp đi vào.
"Em chưa ăn sáng, chị chắc bây giờ em đang đói bụng, dùng mấy món này lót dạ trước đi, lát nữa chúng ta ra ngoài ăn cơm trưa."
Quý Lộ vừa nói vừa đặt lên bàn bên cạnh, năm sáu loại xem ra rất đa dạng, Tần Trăn Trăn nhìn sau đó cụp mắt.
"Em không muốn ăn."
"Em sao vậy?"
"Tối qua bị cảm nên không có khẩu vị?"
Quý Lộ lo lắng đặt tay lên trán Tần Trăn Trăn, cảm nhận nhiệt độ bình thường mới thở phào.
Tần Trăn Trăn kéo tay cô xuống:
"Em ngủ không ngon thôi, đừng chuyện nhỏ xé to."
Quý Lộ:
"Hay là em ngủ chút đi, chị thấy cảnh này có thể dời lại."
Tần Trăn lắc đầu:
"Không cần đâu, để họ vào trang điểm đi."
Cô nói xong liền dựa lưng vào ghế nhắm mắt lại, quầng thâm nhàn nhạt đọng trên da thịt trắng nõn cực kỳ bắt mắt. Quý Lộ hậm hực:
"Không biết mấy người liều mạng như vậy làm gì."
"Trăn Trăn, em cũng vậy, Lục lão sư cũng vậy, nghe nói tối hôm qua quay cả đêm, mới vừa về."
"Cơ thể nào chịu nổi?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-hon-buon-ngu-hon-hon-duc-thuy/3559786/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.