Tần Trăn Trăn cúp điện thoại, sờ sờ cái đầu hơi đau nhức, thái dương nhói lên, ở trên giường hít sâu mấy hơi rồi mới giẫm dép lê xuống giường.
Vừa đi được hai bước đã nhảy lại về giường lăn lộn!
Trong phòng tức thì truyền ra tiếng la hét!
Lúc Quý Lộ đến căn hộ đã là mười giờ, cô cầm bữa sáng trong tay, Tần Trăn Trăn ở trong căn hộ quanh năm cũng không đụng đến khói lửa, chắc hẳn nàng vẫn chưa ăn sáng.
Quả nhiên khi gõ cửa, cô nhìn thấy Tần Trăn Trăn mặc đồ ngủ đứng ở cửa, tóc dài bù xù, Quý Lộ sau khi vào cửa liền hỏi: "Em còn chưa dậy sao?"
Tần Trăn Trăn không còn sức lực, trả lời cô: "Dậy rồi."
Bị mẹ nàng dọa cho tỉnh.
Trong cuộc điện thoại buổi sáng, mẹ nàng đã đưa ra tối hậu thư tối nay phải về nhà, không chỉ nàng mà còn muốn nàng mang cả Lục Như Vân về.
Tần Trăn Trăn nằm liệt trên ghế sô pha, vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc.
Quý Lộ ngồi xuống bên cạnh nàng, sắp bữa sáng trên bàn trà, nghiêng đầu hỏi: "Có đói không? Ăn một chút trước đi?"
Tần Trăn Trăn nhíu mày, vài giây sau mới trả lời: "Đợi lát nữa."
Nàng nói xong đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.
Một lúc sau, từ bên trong truyền ra tiếng nước chảy ào ào.
Quý Lộ đợi ở bên ngoài một lúc Tần Trăn Trăn mới tắm rửa sạch sẽ đi ra, cô mặc bộ đồ ngủ bằng vải cotton màu xanh lam, tóc dài dùng khăn khô bao lấy, cả khuôn mặt ửng hồng vì hơi nước, tâm trạng so với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-hon-buon-ngu-hon-hon-duc-thuy/229787/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.