Chương Y Dao bước vào căn hộ liền cảm thấy có gì đó không đúng, nét mặt dịu dàng của cô ấy có chút thay đổi, cô ấy bước lên hai bước, đặt túi xuống, đứng bên cạnh Hạ Song Song và nói: "Sao vậy?"
Hạ Song Song nhìn thấy cô liền miễn cưỡng cười cười: "Không có gì, Dao Dao."
Chương Y Dao nghiêng đầu nhìn Lục Như Vân, thấy vẻ mặt ảm đạm của cô, Hạ Song Song mặt đỏ bừng, hai người một đứng một ngồi còn đang ở thế giằng co.
"Cãi nhau à?"
Chương Y Dao nắm lấy cánh tay của Hạ Song Song: "Được rồi, cậu cùng Như Vân tức giận làm gì chứ, chẳng lẽ cậu còn không biết cậu ấy ăn nói vụng về sao."
Hạ Song Song vẫn lạnh mặt: "Mình không giận cậu ta."
Chương Y Dao đem túi xách trên vai bỏ qua một bên, kéo nàng ngồi trên sô pha, cười tủm tỉm nói: "Cậu còn muốn lừa mình."
"Được rồi, chuyện là như thế nào."
Hạ Song Song được trấn an cũng tiêu tán mấy phần lửa giận, nhưng vẫn lạnh mặt, giọng điệu cứng rắn: "Cậu ta còn có thể làm gì nữa, hiện tại cậu ta không cần mấy người bạn như tụi mình nữa, cứ để cậu ta tùy tiện nghi ngờ đi."
Lục Như Vân nghe rồi ngước mắt, sắc mặt vẫn căng thẳng như cũ: "Song Song, mình không phải hoài nghi vô căn cứ."
Hạ Song Song vừa nghe cô nói đã bùng nổ: "Không nghi ngờ vô căn cứ? Vậy thì cậu chắc chắn việc đó do mình làm? "
Lục Như Vân: "Song Song!"
Chương Y Dao thấy hai người lại muốn cãi nhau, vội vàng mở miệng: "Được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-hon-buon-ngu-hon-hon-duc-thuy/229785/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.