Nghiêm Mân Triết nghe tiếng rên rỉ phóng đãng của Tiểu Vũ, sợi dây thần kinh mang tên lý trí trong đầu hoàn toàn bị đứt, anh ưỡn thẳng lưng, đâm toàn bộ vật thô to rắn chắc của mình vào trong hoa huyệt, đôi tay nâng cặp mông trắng của Tiểu Vũ khuấy động lên xuống. Nhục thịt ra ra vào vào giữa hai chân cô, mãnh liệt xỏ xuyên. Trong bóng đêm, chỗ hai người giao hợp, rút ra một cái đẩy vào một cái khiến dâm dịch liên tục bị bắn tóe ra.
- Ưm!!
Nghiêm Mân Triết thở hổn hển, cảm nhận hoa huyệt vừa ướt vừa nóng, vừa căng chặt vừa non mềm cắn lấy côn thịt của anh. Đây quả thật là thiên đường trần gian. Anh chỉ hận không thể chui toàn bộ cơ thể mình vào trong, vì thế lại càng liều mạng không ngừng va chạm Tiểu Vũ.
- A... ư... Sâu quá... đến... Tiểu Vũ muốn bị hư...
Tiểu Vũ ôm lấy cổ Nghiêm Mân Triết, hàng mi trên đôi mắt khép hờ rung nhè nhẹ, đôi môi mấp máy, hai chân vòng qua mông Nghiêm Mân Triết. Cặp thỏ trắng trước ngực kịch liệt lay động theo động tác đập vào nhanh và mạnh của anh. Những tiếng rên rỉ hừ hừ trong mũi vang lên nhè nhẹ lại càng phóng đãng mất hồn.
Cặp mông Tiểu Vũ đong đưa lên xuống trái phải theo động tác xác nhập của Nghiêm Mân Triết. Hai cánh hoa không ngừng kích thích cội rễ của anh, mỗi lần rút ra đều mang theo một lượng dịch ái nhỏ.
Nghiêm Mân Triết đổ mồ hôi, vận động kịch liệt khiến mồ hôi của anh hòa với mồ hôi trên người của Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-hoc-truong/437097/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.