Sau một lần bắn ra, đầu óc Nghiêm Mân Triết đã tỉnh táo phần nào, lập tức anh muốn rút côn thịt của mình ra, lại cảm nhận được Tiểu Vũ không biết xấu hổ siết chặt vách tường hoa huyệt không cho anh rời khỏi, khiến côn thịt anh lại trướng lớn. Nhưng anh vẫn tuyệt tình rút ra, sau đó mới mạnh mẽ cắm lại vào tiểu huyệt đói khát kia.
Đột nhiên anh ôm Tiểu Vũ đứng lên. Tiểu Vũ vì bị anh thúc sâu một cái, hét chói tai:
- A... Trướng quá... Sâu quá... Aaa...
Nghiêm Mân Triết cảm nhận rõ sau khi Tiểu Vũ bị anh dùng sức mãnh liệt tiến vào, hoa huyệt cô liền mút chặt lấy côn thịt của anh, anh hé môi trêu chọc Tiểu Vũ đã hoàn toàn bị khống chế bởi tình dục.
- Làm vậy em sướng lắm đúng không?
Sau đó, anh cứ như vậy chọc vào hoa huyệt của cô, vừa bước đi vừa ra vào huyệt mềm mại. Tiểu Vũ toàn thân không còn sức lực, lại đang lơ lửng giữa không trung, cô chỉ có cách dùng hai tay gắt gao ôm lấy Nghiêm Mân Triết, hai nhũ hoa ép sát vào lồng ngực to lớn của anh.
Đôi tay anh ôm lấy cặp mông xinh đẹp hút hồn của Tiểu Vũ, lại kiểm soát hoa huyệt mềm mại của cô phun ra nuốt vào phân người anh em của mình. Nghiêm Mân Triết sảng khoái vô cùng, lời nói ra khỏi miệng cũng trở nên phóng đãng không chịu nổi:
- Có phải dâm huyệt của em thèm được chơi lắm đúng không? Nói mau, cô gái lẳng lơ này!
Tiểu Vũ nghe Nghiêm Mân Triết nói ra những lời càn rỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-hoc-truong/437091/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.