Tháng ba mưa dầm liên miên, trong không khí còn lưu lại hơi lạnh của những ngày mùa đông. Khí hậu ẩm ướt lành lạnh khiến người ta không hăng hái nổi mà cứ mệt mỏi và buồn ngủ. Đêm tháng ba giá rét, đường xá thưa thớt chỉ có vài người, đa số các nhà đều đã tắt đèn đi ngủ sớm.
Tống Tiểu Vũ một mình khoác chiếc áo xám đậm chạy băng băng trên đường.
Ánh sáng đèn đường thưa thớt chiếu xuống, in trên mặt đất những cái bóng dài bóng ngắn. Bóng của những tán lá cây ngô đồng chồng chéo lên nhau. Tống Tiểu Vũ không dám đi vào đường tối, bèn chạy mau về phía ngã tư nơi có ánh đèn sáng nhất trung tâm, mong muốn nhanh chóng rời khỏi đoạn đường yên tĩnh đến dọa người này.
Phía sau vang lên những tiếng bước chân. Trên con đường bị bóng đêm bao trùm, tiếng giày cao gót đập vào đường xi-măng trên đất, cùng với tiếng gót giày da dày cộm của đàn ông đạp trên mặt đất, lanh lảnh, nặng nề, một trước một sau luân phiên hòa lẫn vào nhau. Lòng cô khẩn trương, căng lên như dây đàn, nghĩ tới gần đây nghe người ta nói vùng này có những tên sát nhân biến thái ẩn nấp, cô không nhịn được bước đi nhanh hơn.
Tiếng bước chân phía sau cũng nhanh dần theo tốc độ của cô, cô càng bất an hơn, sợ hãi đến mức suýt nữa thì khóc lên. Cô hối hận sao tối nay mình lại đi tham dự buổi tiệc sinh nhật tào lao kia, làm cho cô khuya khoắt thế này mới ra khỏi KTV. Bởi vì nghĩ nhà mình cách KTV
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-hoc-truong/437087/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.