Hồi xưa, bìa giấy chứng nhận ly hôn còn xanh hơn cả sàn chứng khoán. Giờ đổi thành màu đỏ, dễ thấy được ly hôn xét về khía cạnh nào đó cũng có thể xem là một chuyện vui đáng chúc mừng.
Vui ư, Hoàng Nhất Diễn có nhận thấy. Hơn nữa còn là rất nhiều.
Cô cúi thấp người, ngón tay chạm lên hai tấm bìa giấy, lại cấm lấy một cái bên dưới.
Khéo thật, cô lại cầm trúng bìa của mình. Thông tin cá nhân của đôi nam nữ viết đầy trên đó, nhưng chỉ có một tấm ảnh thẻ của cô. Phải thừa nhận là, tấm ảnh này không đẹp bằng lúc cô chụp ảnh kết hôn.
Một nam một nữ lẳng lặng không ai lên tiếng.
Cô nhìn kỹ giấy ly hôn.
Ninh Hoả lại nhìn tấm còn lại lâm vào trầm tư.
Qua một lúc lâu, tựa như Hoàng Nhất Diễn đã học nằm lòng toàn bộ số hiệu viết trên giấy ly hôn, cô mới chịu mở miệng nói chuyện, "Em ở nhà một đêm".
"Hoa viên Kim Biên không còn an toàn nữa". Ninh Hoả ngẩng đầu nhìn cô, "Em ở đây đi, anh sang ở chỗ khác".
Lúc này cô mới nhớ ra hỏi hắn: "Rốt cuộc anh có bao nhiêu nhà vậy?"
Minh Vọng Thư từng nói: "Phí dạy kèm hai giờ của mình tương đương với tiền công Ninh Hoả vất vả làm một ngày đấy".
Khi ấy, Ninh Hoả trông vô cùng kham khổ. Áo thun phai màu, quần rách lỗ chỗ không đều. Sau khi chia tay Minh Vọng Thư, hắn liền muốn đắp tiền lên người, ra đường toàn thân đều một bộ dáng xa xỉ.
Ninh Hoả cười cười, "Chi vậy?"
"Bất động sản có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-hoang/504235/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.