Hạ Ngư tại nhà Lâm Thành ngây người một tuần, đợi đến khi Hứa phu nhân đi lại tự do mới dự định phải đi về. Thời điểm đi về, Hạ Ngư mang thủy sản để ra cốp sau, mẹ lâm nhìn sườn lưng cong cong, lẩm bẩm nói: ” Thật sự rất giống, càng nhìn càng giống.”
Lâm Thành vừa vặn đứng bên cạnh nghe thấy, cũng không quá kinh ngạc, mượn cớ kéo mẹ hắn vào trong phòng, trực tiếp hoi: ” Mẹ trước kia mẹ từng gặp qua Tiểu Ngư sao?”
” Hẳn là đã gặp qua, tại thời điểm con học cấp ba, Tiểu Ngư nhiều năm như vậy cũng không thay đổi nhiều, đặc biệt là động tác khom lưng vừa rồi, mẹ lại càng thấy giống.”
Lâm Thành suy nghĩ một chút lại hỏi: ” Lúc đấy em ấy đến nhà chúng ta làm gì?”
Hứa phu nhân khoát tay áo một cái: ” Cái gì đến nhà chúng ta? Con còn nhớ không, trước đây hàng xóm chúng ta nuôi chó săn rất dữ, ngày hôm đó ta ra ngoài vừa vặn nhìn thấy Tiểu Ngư sợ đến té ngã tại cửa nhà chúng ta, mẹ đỡ thằng bé vào nhà xát thuốc, vốn là trí nhớ mẹ không tốt, nhưng Tiểu Ngư thật sự rất dễ nhìn, mới nhìn một lần là có thể nhớ rồi.”
Hứa phu nhân nói xong liền ghét bỏ mà liếc hắn một cái: ” Không nghĩ đến đứa nhỏ dễ nhìn như vậy lại trở thành lão bà của con trai ta.”
Lâm Thành cười nói: ” Vậy mẹ còn nhớ lúc em ấy đến nhà chúng ta đang làm gì không?” Hứa phu nhân lắc đầu một cái, ” Khi đó thằng bé cứ khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-hau-nhat-thuong/4617179/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.